lối đi khác nhau trong một khu rừng, một lối xa hơn và một lối gần bên cạnh."Tiếc rằng ta không thể chọn cả hai" nên nhà thơ sau khi "đứng một thời gian dài" đã chọn lối gần là con "đường nhiều cỏ, lối mòn như chưa có".
Hải đường mơn mởn cành tơ, Ngày xuân càng gió càng mưa càng nồng. (hàng 1283-1284) và trà mi tức shanch a (sơn trà) của Trung Quốc, tsutaki của Nhật Bản Tiếc thay một đóa trà mi, Con ong đã tỏ đường đi lối về. (hàng 845-846) Chim hôm thoi thót về rừng, Đóa trà mi đã ngậm gương nửa vành. (hàng 1091-1092)
Này đây tôi lượm vài que củi về nấu cho tôi và con trai tôi ăn, rồi chết thôi". Êlia trả lời bà rằng: "Bà đừng lo, cứ đi và làm như bà đã nói. Nhưng, với chút bột ấy, trước hết hãy làm cho tôi một cái bánh nhỏ, đem ra đây cho tôi, sau đó hãy làm cho bà và con trai bà.
Tuyển tập bài văn tả con mèo hay nhất (Lớp 5) Bài làm 1 lớp 5 - Tả con mèo nhà em: Từ khi còn bé, em đã rất yêu động vật, đặc biệt là những loài vật nhỏ bé xinh xinh. Vì vậy nên một lần về quê, mẹ đã mang về cho em một chú mèo con xinh xắn và vô cùng dễ thương
Chuyện kể về một ông già tên là Lành, có cây táo mọc trong vườn sát đường đi học của lũ trẻ trong làng. Bọn học trò thường vít cành bứt quả khiến ông bực tức và dùng vải đen tạo ra một ổ kiến lửa trên cây, dọa trẻ con. Lũ trẻ con trông tổ kiến giống đầu lâu đen sợ hãi, và tránh, đi lối khác, "không đi theo con đường ông Lành nữa".
Trời tối quá em không biết đường nào để đi đến trái tim anh. 47. Anh biết sửa Tivi không. Sao kênh nào cũng chiếu toàn những nhung nhớ về anh thế này! 48. Anh ơi anh có hiểu rõ đường đi lối lại ở đây không. Chỉ hộ em xem đi đường nào để thoát khỏi nỗi nhớ anh cái! 49.
vqguqp. Hải Du vẫn lang thang qua những con phố đã lác đác lên đèn, cố gắng tìm kiếm điều gì đó chẳng thể định hình được. Suốt trưa cà phê tán gẫu với đám bạn chỉ giúp cô tạm quên đi những điều không nên nhớ. Nhưng lúc này đây, vẫn là sự trống trải không gì bù lấp nổi. Cô vẫn đang cô đơn. Phải, cô vẫn rất cô đơn. Nỗi cô đơn gặm nhấm trái tim tôi. Đã 2 tuần nay Thái Hoàng không còn xuất hiện, cứ như là đột ngột biến mất khỏi cuộc sống này vậy. Không một tin nhắn, không một cuộc điện thoại, không email, mặt đối mặt càng không! Với cô khoảng thời gian đó là quá dài. Hải Du cố tìm kiếm mọi dấu vết của anh bằng cách truy cập Facebook, chỉ để cảm nhận vẫn đang gần anh, chỉ để cập nhật về cuộc sống hiện tại của anh, nhưng trang web lạnh tanh, rong rêu vì bị anh bỏ bẵng. Vô cảm. Kỳ lạ thật. Cứ tưởng sau ngần ấy yêu thương của hơn 1 năm say đắm, cuộc chia ly ít ra cũng phải nhuốm sắc hồng, hay li kì, ướt át kiểu trong phim Hàn Quốc. Nói chia tay là dứt luôn sao? Không nhớ nhung, tìm kiếm? Cứ tưởng ngần ấy thời gian bên nhau, dù cái hormone đam mê adrenaline gì đó đã lắng, không còn khiến tim đập nhanh, máu nóng tăng dồn dập mỗi khi thấy nhau, thì vẫn còn có cái gọi là thói quen chứ! Cô đã biến mất hoàn toàn khỏi suy nghĩ của anh, không còn chút gì, dù chỉ là một thói quen sao? 21 tuổi, Hải Du đang còn rất xuân sắc. Vẻ non tơ tràn trề trên mái tóc dài mướt xanh mơn mởn, đôi mắt sáng đen lay láy, đôi lông mày rậm hơi quá mức cần thiết so với khuôn mặt thiếu nữ thanh tú. Ở tuổi của Hải Du, nhiều cô gái vẫn còn mải miết theo đuổi giấc mơ học hành, trong khi cô đã qua một mối tình và đang gắn mình với mối tình thứ hai đầy đam mê, say đắm. Cô yêu Thái Hoàng bởi hai người có một điểm chung Đều đã từng yêu, tổn thương trong tình yêu, và sợ yêu như chim sợ cành cong vì đã một lần phải đạn. Thái Hoàng hơn cô đến 5 tuổi nhưng tư chất không khác gì đứa trẻ. Học hành dở dang và chưa sự nghiệp. Bù lại, anh có một gia đình giàu có, bố mẹ đều là những người tốt và hết lòng nâng đỡ con trai. Thái Hoàng không có nhiều mối quan hệ phức tạp với phụ nữ, đó là điểm khiến Hải Du thấy yên tâm. Bởi cô tuy trẻ trung nhưng về nhan sắc không có gì đáng gọi là nổi bật, hơn thế nữa, gia cảnh cô rất nghèo. Đến với Thái Hoàng, Hải Du như hồi sinh. Mọi nỗi đau về tình cũ đều kín miệng. Cô lại lao vào yêu anh, như yêu lần đầu vậy. Người ta nói đúng, phụ nữ rất mau quên. Khi bên người đàn ông này, người đàn ông trước không còn ý nghĩa. Mối quan hệ của hai người chắc chắn tới mức, tưởng như có thể kết hôn bất cứ lúc nào. Mọi người trong gia đình Thái Hoàng đều biết cô, mẹ anh rất quí cô, bà thậm chí có những lúc tâm sự với cô như mẹ và con gái. Cũng chính vì lẽ đó, gia cảnh Hải Du thế nào, bố mẹ cô không hạnh phúc ra sao, bà đều biết cả. Với tình yêu của Thái Hoàng, Hải Du có cảm giác hoàn toàn an tâm. Cô không ngần ngại gửi trao thân xác. Đó không gọi là dâng hiến, trước anh, cô đã không còn. Nhưng tình yêu lớn hơn những điều tầm thường của sự “còn, mất”. Cô nghĩ vậy. Yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc. Cô lăn xả vào tình yêu đó như con thiêu thân, gắn với Thái Hoàng cả ngày mà dường như vẫn không đủ. Tối muộn khi đã chia tay họ vẫn còn nhắn tin, lên mạng chat với nhau. Cũng có khi cả hai cùng đi du lịch như cặp vợ chồng mới cưới đang tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc nhất. Mải yêu quên lối, cô không biết rằng muôn đời nay vẫn vậy, con ong sẽ chán khi đã tỏ đường đi lối về. Tình yêu chết yểu khi vừa mới qua 1 năm đã già cỗi và nhàm chán như hôn nhân của những cặp vợ chồng đi qua cả chục năm chăn gối. Hải Du đủ tinh tế để nhận ra sự lảng tránh ngày càng rõ ràng trong thái độ của anh. Nhưng cô vẫn không thể ngờ, tất cả có thể kết thúc nhanh đến thế, khi anh lạnh lùng “Em đừng tìm gặp anh nữa, anh muốn tập trung học, còn nhiều việc quan trọng phải làm cho tương lai”. Vậy còn cô, cô là gì của anh? Cô không hề quan trọng? Tương lai của anh liệu còn có cô trong đó? “Con ong sẽ chán khi đã tỏ đường đi lối về”, bài học này cô phải biết từ trước khi quen anh.
Trang Chủ / Thơ thiếu nhi / Con ong chuyên cần Bài thơ Con ong chuyên cầnBài thơ Con ong chuyên cầnCon Ong bé nhỏ chuyên cần Mải mê bay khắp đồng gần, rừng xa Ong đi tìm hút nhụy hoa Về tìm mật ngọt thật là đáng giả Vũ Quang VinhCon Ong bé nhỏ chuyên cần, Mải mê bay khắp đồng gần, rừng xaHình ảnh Bài thơ Lời chào của hoa Hoa còn ngái ngủ, Ong đã đến rồi
TIẾC THAY MỘT ĐOÁ TRÀ ĐỒ MI 845 Vương Kì 王淇 đời Tống trong bài Xuân mộ du tiểu viên 春暮游小园 viết rằng Nhất tùng mai phấn thoái tàn trang Đồ mạt tân hồng thướng hải đường Khai đáo đồ mi hoa sự liễu Ti ti thiên cức xuất môi tường 一丛梅粉褪残妆 涂抹新红上海棠 开到荼蘼花事了 丝丝天棘出莓墙 Khi hoa mai rụng, giống như người đẹp đã tẩy hết lớp phấn son Hoa hải đường nở, giống như người đẹp mới thoa lớp phấn hồng lên má Và sau khi hoa đồ mi nở, hoa sự của mùa xuân coi như đã kết thúc Lúc này chỉ còn cây thiên cức bò ra khỏi tường rêu Bài thơ miêu tả thứ tự nở hoa trước sau của hoa mai hoa hải đường và hoa đồ mi, khi trăm hoa héo rụng cũng là lúc cây thiên cức bò ra khỏi tường. Thời gian này chính là lúc cuối xuân đầu hạ. Bài thơ hàm ý thi nhân luyến tiếc thời gian, cảm thán tuổi xuân dễ qua đi. Tiếc thay một đoá trà đồ mi Con ong đã mở đường đi lối về “Truyện Kiều” 825 – 826 Trà mi X Đồ mi Bông hoa nở vào mùa hạ, sắc hơi vàng, rất đẹp lại dễ rụng, thường ví với người con gái đẹp. Vì chữ đồ trong chữ Hán viết gần giống với chữ trà, cho người ta hay đọc lẫn là trà mi. Đào Duy Anh “Từ điển Truyện Kiều”, nxb Khoa học xã hội, Hà Nội – 1989 Trong “Kim Vân Kiều” Đoạn trường tân thanh do Bùi Khánh Diễn chú thích, ghi rằng Đường thi Khai đáo đồ mi hoa sự liễu. 唐詩 開到酴醾花事了 Thơ Đường Mở đến hoa trà mi thì việc hoa đã xong Sài Gòn nxb Sống Mới, 1960 Xét Hoa đồ mi nở là cuối xuân đầu hạ, thời gian tương đối muộn, lúc này trăm hoa đã rụng. Theo ý riêng, có lẽ Nguyến Du đã liên tưởng đến câu “Khai đáo đồ mi hoa sự liễu”, “hoa sự liễu” tức việc hoa đã xong, mượn ý đó để nói “con ong đã mở đường đi lối về” ở câu dưới. Đồ mi 荼蘼 cũng được viết là 荼靡, 酴糜, 酴縻 còn có tên là “Phật kiến tiếu” 佛見笑 “Bách nghi chi” 百宜枝. Khi viết chữ “đồ” 荼 này, thường dễ bị đọc nhầm là “trà” 茶. Bản “Kim Vân Kiều” Đoạn trường tân thanh do Bùi Khánh Diễn chú thích, câu 825 và câu 826 là Tiếc thay một đoá trà mi Con ong đã TỎ đường đi lối về Huỳnh Chương Hưng Quy Nhơn 03/6/2020
Tâm sự Thứ tư, 25/8/2010, 1836 GMT+7 Chuyện của mình và bạn giống nhau 99% đấy, chỉ khác là mình yêu đến 9 năm. Sau đó, mình đã chia tay và hiện nay đã lấy chồng. Mình nhiều lúc suy nghĩ lại "Nếu ngày xưa mình trao đời con gái cho anh chàng người yêu 9 năm của mình thì bây giờ chuyện gì xảy ra?". Lam Ngoc> Người yêu thay đổi vì không được thỏa mãn From Lam Ngoc Sent Saturday, August 21, 2010 915 PM Chào bạn, Mình rất thông cảm khi nghe câu chuyện của Lan. Thật sự, hoàn cảnh của bạn, mình từng trải qua. Mình cũng đã có mối tình 9 năm và những tình tiết giống y hệt như bạn. Chúng mình yêu từ lúc học lớp 10, trải qua suốt thời sinh viên với nhau. Rồi ra trường cả 2 đều có việc làm ổn định. Mình giục cưới, nhưng anh ấy cứ nói còn phải lo thăng tiến trong công việc. Mấy lần mình cũng bắt gặp anh đi cặp kè với mấy cô khác và cũng cãi vã, cũng thề thốt y như anh người yêu của bạn. Thực sự, chuyện của mình và bạn giống nhau 99% đấy, chỉ khác là mình yêu đến 9 năm. Sau đó, mình đã chia tay và hiện nay đã lấy chồng. Bạn ơi, người như vậy không xứng đáng để bạn yêu đâu. Nếu anh ấy yêu bạn thực sự thì đã kết hôn với bạn từ rất lâu rồi. Người đàn ông có trách nhiệm là phải có ý thức xây dựng gia đình với người mình yêu để có thể ở bên nhau suốt đời và chăm lo cho người yêu mình. Bạn ơi, có những lúc mình cũng ân hận vì nghĩ mình phụ tình anh ấy, tình yêu 9 năm sâu sắc lắm biết bao vui buồn, nhưng mình đặt trường hợp khi con ong "đã tỏ đường đi lối về" thì anh ấy còn tôn trọng mình không? Bạn ơi, đàn ông ai cũng vậy, nhất là đàn ông Á đông, đa phần họ đều muốn chiếm đoạt thân xác của người yêu, nhưng khi cưới thì họ sẽ chọn một cô gái còn trinh, xinh xắn, trẻ đẹp hơn người yêu cũ. Họ rất quan trọng chữ trinh bạn à. Thật sự, rất hiếm đàn ông có trách nhiệm sau khi họ đã quan hệ thể xác với bạn. Bạn đừng dại dột tin lời anh ấy để rồi trao thân cho anh và cả cuộc đời bạn sẽ phải phụ thuộc vào một kẻ ngụy quân tử. Mình rất thông cảm với bạn, mình nói thật đến bây giờ mình cũng không thể nào quên mối tình đầu rất đẹp đó, nhưng thà chia tay nhau để còn có cái gì tốt đẹp cho nhau còn hơn sau này mình hận anh ấy đến muôn đời. Mình mong bạn sớm có quyết định sáng suốt. Cuối cùng mình khuyên bạn một câu, tình yêu không phải là thời gian dài là yêu nhiều đâu, càng yêu lâu, người ta càng nhàm chán nhau và người ta chỉ muốn chiếm đoạt thân xác mà thôi. Mình là con gái, phải giữ cái ngàn vàng và chỉ trao đúng cho người chồng của mình mà thôi. Hiện giờ mình có cuộc sống rất hạnh phúc vì chồng mình rất yêu thương và tin tưởng mình chính vì mình đã trao cho anh cái ngàn vàng của đời con gái trong đêm tân hôn đấy bạn à. Mình nhiều lúc suy nghĩ lại "Nếu ngày xưa mình trao đời con gái cho anh chàng người yêu 9 năm của mình thì bây giờ chuyện gì xảy ra?".
con ong đã tỏ đường đi lối về